it came and went.
"Me before you", khi xem phim này người ta chỉ nhắc đến một anh chàng, Will, trong giới thượng lưu đang có tất cả mọi thứ: đẹp trai, địa vị, giàu có và nổi tiếng. Và một tai nạn bất ngờ sảy ra khiến anh phải làm bạn với chiếc xe lăn. Một anh chàng yêu thể thao, thích tham gia các chuyến phưu lưu mạo hiểm thì sự việc này dường như đã lấy đi mất hết cả ý nghĩ cuộc sống. Cuộc sống đảo lộn, anh cục cằn khó tính, khó chịu trước mọi thứ và anh đã lên lịch ngày anh sẽ ra đi ở Thuỵ Sĩ. Nhưng Louisa, một cô bé nhí nhánh đáng yêu, lạc quan, luôn sống vì người khác hơn là cho mình được thuê về để chăm sóc, giúp đỡ anh trong sinh hoạt hàng ngay, đã làm thay đổi anh. Anh trở nên vui vẻ, hay cười và biết yêu trở lại. Anh không còn làm bạn với bốn bức tường nữa mà đã sẵn sàng đi ra ngoài, nghe hoà nhạc và đối mặt với sự thật là cô người yêu đã lấy anh bạn thân của mình. Nếu bạn chỉ thấy được như vậy, chỉ thấy được "me before you" là trước ngày em đến, là sự thay đổi của anh chàng này thì thật là thiếu sót.
"Me before you" cũng có thể hiểu là trước ngày anh đến. Trước ngày anh đến, Louisa sống không có định hướng, hy sinh ước mơ của mình để làm việc chân tay chu cấp cho gia đình và yêu một anh chàng chỉ biết quan tâm đến chính bản thân mình. Trước ngày anh đến, cô sẽ chỉ là hạt bụi nhỏ, chẳng là gì trong thế giới rộng lớn này. Trước ngày anh đến, cô không thể sống cho riêng mình, chỉ dám hy vọng, ước mơ khi đêm về với cô em gái. Nhưng ngày anh đến, cuộc đời cô đã thay đổi. Cô được đi đến nơi mà cô sẽ chẳng bao giờ được đến, Cô được ăn những thứ mà cô có thể chẳng bao giờ được thưởng thức. Nhưng quan trọng hơn tất cả, Anh đến khiến cô rất khác cô của ngày hôm qua. Anh là người duy nhất quan tâm đến cô, để ý đến cô, khích lệ cô, cỗ vũ cô được sống là chính mình và hãy làm những điều cô muốn. Anh dọn đường cho cô, để cô không phải vướng bận với gia đình, để cô có thể theo đuổi ước mơ của mình. Anh đến đã khiến cô sống một cuộc sống trọn vẹn ý nghĩa.
Em bên ngoài là cô gái vô tư và yêu đời nhưng bên trong thì đầy mâu thuẫn, đấu tranh và sóng ngầm. Em là một cô gái sống nửa vời - living life halfway- mọi việc điều không rõ ràng và làm việc đến nơi đến chốn. Em biết mình phải cố gắng, phải phấn đấu để có cuộc sống tôt đẹp hơn. Em biết mình phải có mục tiêu rõ ràng hơn, chứ không phải ngày qua ngày đi làm rồi về nhà. Em biết em đang trong giai đoạn đấu tranh vật lộn để bứt phá mình ra khỏi khu vực an toàn để tiến xa hơn. Em cố nhưng không đủ vì em thiếu ý chí, kỹ năng và niềm tin vào bản thân. Em biết mình phải làm gì nhưng sức ỳ của em quá lớn. Thêm nữa, em là đứa ngại sẻ chia, mọi chuyện cứ tự mình chịu đựng và tự mình giải quyết. Đứa bạn thân chơi từ nhỏ với em đã phát cáu và mặc kệ em khi em cứ lủi thủi một mình, đi đâu cũng chẳng nói, về cũng chẳng bảo. Đứa bạn thân nói em là người sống vô cảm, thiếu quan tâm đến người khác. Có lẽ vì thế mà em dần đánh mất rất nhiều mối quan hệ và ngày càng thu hẹp lại. Em là thế, nhiều lúc nghỉ rằng sẽ chẳng có ai yêu được mình vì muốn yêu mình chắc phải có sự nỗ lực, sự kiên trì bền bỉ mới có thể mở cửa trái tim em. Mà hiện tại sẽ chẳng ai có đủ thời gian để làm điều này. Chẳng ai có thể tìm được lý do gì để làm điều này. Em biết thế nên em tự nhủ với mình rằng em phải cố gắng làm việc, tiết kiệm tiền mua một căn chung cư nho nhỏ, nuôi một chú chó và em sẽ ở vậy.
Nhưng anh đến, là do đứa bạn thân này mang đến, anh đến khiến em thay đổi rất nhiều, anh khiến em trưởng thành hơn. Anh dạy em rất nhiều bài học ý nghĩa. Giờ đây, mỗi khi làm việc gì em li nghĩ đến những lời anh nói, những hành động anh làm và em biết em phải cố gắng, phải nỗ lực, phải cố gắng hoàn thành những việc mình đã làm, không bỏ giữa chừng. Em chăm đọc sách hơn chứ không phải mua về đọc vài trang rồi để đấy. Em mở lòng mình hơn, chịu sẻ chia hơn, biết hỏi han hơn khi mình gặp khó khăn chứ không phải tự mình xoay sở. Công việc và mọi thứ dần suôn sẻ hơn. Nhưng em không còn có anh ở bên nữa.
"Me before you", nếu Will không gặp tai nạn thì Will có bao giờ để ý đến Lou không? Em đoán chắc là không. Hai người sẽ vẫn sống cuộc sống mà họ đã từng sống. Em cũng đã có suy nghĩ như vây. Liệu anh không rơi vào hoàn cảnh tương tự thì với một BS nội trú, làm ở một bệnh viện nối tiếng nhất nhì cả nước thì anh có dành thời gian để làm quen và theo đuổi em không. Chắc là không rồi. Khi yêu anh em cũng từng nghĩ như vậy và nó làm em càng thiếu tự tin hơn vào bản thân mình. Nhưng anh nói anh yêu em và em tin điều đó nhưng em không đủ tự tin vào chính em nên em không thể vượt qua chút khó khăn ban đầu. Dạo gần đây, người ta đang nói nhiều về tình yêu của ứng củ viên tổng thống Pháp và người vợ hơn 24 tuổi, về việc anh nay đã giành rất nhiều năm để theo đuổi và thuyết phục người vợ tin vào tình yêu của anh và lấy anh. Anh ấy đã sẵn sàng chấ[ nhận không có con chung và coi con của vợ là con của mình. Người ta ngưỡng mộ tình yêu của họ, em cũng vậy, Em vẫn luôn tin rằng tình yêu sẽ vượt qua tất cả nhưng em không đủ tự tin vào bản thân, không đủ tự tin vào tình yêu anh dành cho em vì em không biết em có gì để anh yêu em. Em vẫn luôn tự hỏi liệu tình yêu của mình có thể được như anh ứng cử viên tống thống Pháp kia không và có thể vượt qua mọi khó khăn thử thách. Em không đủ tự tin anh ạ. Và khi em thiếu lòng tin nhất, anh lại không làm gì để củng cố lòng tin cho em, anh dường như nhận ra điều đó và dường như chấp nhận điều đó, anh nhắn tin cho em ít hơn, anh ít muốn gặp em hơn. Nó khiến em càng yếu lòng hơn, đầu em suốt ngày trong tình trạng căng ra và suy nghĩ, em mệt mỏi lắm. Một tháng trời như vậy và khi gia đình em phản đối, như một giọt nước tràn ly, em không thể chịu đựng được nữa và em ra đi.
Người ta nói tình chỉ đẹp khi còn dang dở, Có phải vậy không anh. Có phải vậy mà sau khi chi tay vài tháng rồi khi em nghĩ đến anh nước mắt vẫn còn rơi, Có phải vậy mà có những thời điểm em khóc đến mờ cả mắt, đi làm không tập trung nổi nhưng vẫn phải cố hoàn thành công việc. Nó bảo liệu có thể quay lại không? Em cũng đã từng nghĩ thế nhưng nếu quay lại mà em không thể vượt qua được những khó khăn, những câu chuyện cơm áo gạo tiền em lại ra đi thì sao? Em sợ lại làm tổn thương đến anh hơn, em sợ lại làm tổn thương đến gia đình em và gia đình anh hơn. Em đã chọn cách em nghĩ là tốt nhất cho cả hai ta. Nhưng em vẫn đau lắm. Có những lúc em chỉ muốn chạy đến ôm anh thật chặt, chỉ thế thôi. Em tự nhủ với mình rồi em sẽ vượt qua thôi, rồi em sẽ tìm được người khác thôi, và em sẽ lưu giữ anh như một kỷ niểm. Nhưng sao khó quá anh ạ, gia đình em tìm mọi đôi tượng giới thiệu cho em, nhưng em thờ ơ, nghĩ đến anh và em lại chảy nước mắt.
Phải chăng hạn phúc tắc đường chưa kịp ghé qua, chia tay anh rồi em là người cô đơn.

No comments:
Post a Comment